YÊU VÀO CỨ BỊ “NGU” Ý!

Một vài suy nghĩ vô tri của mình về tình yêu. Mọi người có thể xem thêm các bài viết về trải nghiệm tình yêu của mình tại đây!

“Yêu nhau mà cãi nhau là chuyện bình thường. Khi mắc sai lầm, anh ta khóc lóc cầu xin em tha thứ, em liền cho rằng anh ta thật lòng thay đổi. Vì người ta nói, đàn ông rơi nước mắt chỉ khi họ yêu mình. Chưa chắc đâu. Không quan trọng là anh ta khóc hay không, cũng không phải việc anh ta xin lỗi em bao nhiêu lần, hứa sẽ thay đổi như thế nào. Mà quan trọng là cách anh ta nhìn nhận và giải quyết vấn đề. “

Đàn ông rơi nước mắt không có nghĩa là anh ta có trách nhiệm.

“Anh có để ý không, sau mỗi lần như thế này thì tình cảm của em dành cho anh không còn nhiều như trước nữa. Cho dù có quay lại thì em vẫn sẽ yêu anh, thương anh, ủng hộ và tin tưởng anh. Nhưng tình cảm của em dành cho anh sẽ không còn giống như trước đây nữa.

Một chiếc ly vỡ rồi, hàn gắn lại thì vẫn có vết nứt mà đúng không ạ?

“Khi chúng mình có chuyện liên quan đến chuyện nấu ăn, từ đó em chẳng thích cũng chẳng muốn nấu cho anh ăn nữa. Khi chúng mình có chuyện gì đó, em lại chẳng muốn nói chuyện cùng anh nữa. Cảm giác anh muốn nói gì thì nói, em chỉ việc ngồi đó lắng nghe rồi tìm cách làm dịu là được. Nhưng mà về lâu dài thì người thiệt thòi lại là anh. Anh tức giận với em, người tức giận là anh, còn em chỉ cần gạt qua một bên rồi làm việc khác là được. Như vậy chúng ta sẽ không cãi nhau.Nhưng em không muốn để anh chịu như thế. “

Được bày tỏ cảm xúc thật của mình cũng là một loại hạnh phúc.

“Hình như yêu nhau mà không cãi nhau thì không chịu được thì phải. Ai cũng cho rằng lý lẽ của bản thân mới đúng, đối phương bảo thủ, cố chấp ngang ngược, không hề coi trọng mình. Rõ ràng chuyện đó họ cảm thấy bình thường, nhưng tại sao mình lại thấy nó không ổn.”

Là người ta vô tâm hay bản thân quá nhạy cảm?

“Tôi không sợ đàn ông xấu, tôi sợ đàn ông giả vờ tốt.” Mình nghĩ ai cũng sợ kiểu người như vậy. Họ nói những lời yêu thương với mình, nhẹ nhàng chăm sóc mình, cả mình và người ngoài cuộc đều thấy toàn là hạnh phúc. Nhưng hình như có điều gì không đúng lắm. Mình cảm thấy đó là lời nói dối, mình đau lòng, hụt hẫng, thấy họ cười nói với người con gái khác, trong tim lại nhói lên khó chịu. Dẫu biết bọn họ chỉ làm bạn, nhưng trong lòng vẫn khó chịu.

Vậy là ghen tuông bình thường hay là nhỏ nhen ích kỉ.

“Một ngày mình nhận ra, mình xếp sau những người bạn đó. Biết sao giờ, chính mình đã từng nói với họ, cuộc sống còn nhiều mối quan hệ, không phải chỉ mỗi yêu đương. Mà cũng do mình, phải chi mình chăm chỉ học tập, nỗ lực làm việc, có nhiều bạn cùng đồng hành, cùng đi chơi, cùng nhau chụp hình, thì tâm trí làm gì còn vướng bận đến dăm ba cái tình bạn khác giới của người yêu nữa.”

Đàn ông khi hết yêu thật sự rất dễ nhìn thấy, chỉ là mình có chịu chấp nhận sự thật đó hay không thôi!

Người ta lấy chồng sinh con, người thì đắm chìm trong hạnh phúc, người thì âm thầm nỗ lực phát triển bản thân, người thì an nhàn hưởng thụ, cũng có người thì phó mặc cuộc đời cho thời gian, và có người đang ngồi buồn vì cãi nhau với người yêu. Nó có đáng không nhỉ?

Không đáng, cha mẹ mang nặng đẻ đau như thế, cuộc đời thì vả mặt không trượt phát nào, chỉ vì một người mà lại ngồi đó đau lòng, khóc lóc, không cảm thấy có lỗi với cha mẹ, có lỗi với bản thân, có lỗi với những người yêu thương mình hả.

Đáng chứ sao không, bao nhiêu tình cảm, bao nhiêu kỉ niệm, niềm vui, công sức vun đắp như thế, mà họ nỡ lòng nào làm mình đau lòng chứ.

Đấy, chẳng phải họ đã làm mình đau lòng rồi sao, thế còn ngồi đây mà tiếc cái gì nữa. 

Nhưng mà mình cũng phải xem lại bản thân mình, nhiều khi cũng do mình tệ nên người ta mới thế á, vì ai cũng là nạn nhân trong câu chuyện của chính mình mà. Không tự vực dậy đi, ngồi đó đáng thương cho ai xem chứ.

Mình sẽ cập nhật thêm ở phần trên cho mọi người dễ đọc nha hhhh:)))

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *